GẠCH (GẠCH KIẾN TRÚC)
– Chất liệu: Đất nung.
– Kích thước: Dài 32cm, rộng 19cm, dày 13.3cm.
– Kỹ thuật chế tác: Nung, mài.
– Niên đại: Thế kỷ VIII – IX.
– Địa điểm và thời gian sưu tầm: Xã Quảng Ngãi, huyện Cát Tiên, tỉnh Lâm Đồng, năm 2002.
Nội dung hiện vật
Viên gạch được phát hiện trong đợt khai quật năm 2002 tại kiến trúc 6A, thuộc quần thể di tích khảo cổ Cát Tiên, xã Quảng Ngãi, huyện Cát Tiên, tỉnh Lâm Đồng. Đây là viên gạch lớn, kích thước và kiểu dáng khác lạ so với các viên gạch kiến trúc thông thường, dùng để xây trụ giới, là phần âm trong lòng tháp, nơi phát hiện tập trung các hiện vật.
Viên gạch hình hộp chữ nhật, được làm từ đất sét mịn, cốt màu hồng nhạt; độ nung cao nên khá chắc chắn. Các cạnh của viên gạch được cắt, mài rất thẳng, 4 góc vuông vức; bề mặt để trơn, không trang trí hoa văn. Điểm đặc biệt là kích thước viên gạch lớn hơn so với các loại gạch thông thường phát hiện tại di tích.
Di tích Khảo cổ Cát Tiên được phát hiện vào thập niên 80 của thế kỷ XX, là một quần thể kiến trúc tôn giáo, nằm trên địa bàn huyện Cát Tiên. Các điểm di tích được phân bố trên diện tích hàng chục hecta, phần lớn các phế tích nằm ở khu vực tả ngạn sông Đồng Nai, nơi giáp ranh giữa 3 tỉnh Lâm Đồng, Đồng Nai và Bình Phước.
Trải qua gần 30 năm nghiên cứu, với 9 lần khai quật chính thức và nhiều cuộc điều tra, thám sát, các nhà khoa học đã làm xuất lộ hàng chục phế tích, kiến trúc tôn giáo như đền tháp, mộ tháp và các công trình phụ cận. Các nhà khoa học thống nhất cho rằng đây là khu “thánh địa” chịu ảnh hưởng sâu sắc của Bà-la-môn giáo.
Quá trình nghiên cứu, khai quật đã thu về hàng ngàn hiện vật có giá trị lịch sử – văn hóa, trong đó có trên 1.300 hiện vật tiêu biểu đang được lưu giữ và trưng bày tại Bảo tàng Lâm Đồng và nhà trưng bày di tích.