MẶT TƯỢNG ĐỒNG
– Chất liệu: Đồng.
– Kích thước: Dài 9,4cm, rộng 6,7cm, cao 6,9cm.
– Kỹ thuật chế tác: Đúc.
– Niên đại: Khoảng thế kỷ VIII – X.
– Địa điểm và thời gian sưu tầm: Xã Quảng Ngãi, huyện Cát Tiên, tỉnh Lâm Đồng; năm 1985.
Thông tin hiện vật
Mặt tượng đồng được phát hiện tại gò 8 (gò Ông Định), thuộc quần thể Di tích quốc gia đặc biệt Cát Tiên (huyện Cát Tiên, tỉnh Lâm Đồng), trong đợt điều tra khảo sát năm 1985. Di tích quốc gia đặc biệt Cát Tiên được phát hiện vào thập niên 80 của thế kỷ XX, là một quần thể kiến trúc tôn giáo lớn. Các điểm di tích được phân bố trên diện tích hàng chục hecta, phần lớn các phế tích nằm ở khu vực tả ngạn sông Đồng Nai, nơi giáp ranh giữa 3 tỉnh Lâm Đồng, Đồng Nai và Bình Phước. Trải qua trên 30 năm nghiên cứu, với 9 lần khai quật chính thức và nhiều cuộc điều tra, thám sát, các nhà khoa học đã làm xuất lộ hàng chục phế tích, kiến trúc tôn giáo đền tháp và mộ tháp, thu về hàng ngàn hiện vật có giá trị lịch sử – văn hóa. Với quy mô đồ sộ như vậy, di tích Cát Tiên đã khẳng định được vai trò vô cùng quan trọng của một thánh địa chịu ảnh hưởng sâu sắc của Ấn Độ giáo.
Kiến trúc gò số 8 được phát hiện năm 1985, khi đó đã bị đào phá nghiêm trọng. Đây là một cụm kiến trúc có quy mô lớn, gồm một tháp chính và hai tháp phụ.
Mặt tượng đồng là một mảnh vỡ còn lại của một phần mặt người với mũi, miệng và một bên tai trái. Mặt tượng được thể hiện rất sinh động với phần mắt mở to; mũi thấp, nhỏ, với hai cánh mũi hơi hếch; miệng rộng mở nhẹ, để lộ răng cửa to; tai khá lớn và dày (so với tỷ lệ khuôn mặt), có lỗ rộng để đeo khuyên.