MI CỬA
– Chất liệu: Đá sa thạch.
– Kỹ thuật chế tác: Chạm khắc.
– Niên đại: Khoảng thế kỷ VII – VIII.
– Địa điểm và thời gian sưu tầm: Xã Quảng Ngãi, huyện Cát Tiên, tỉnh Lâm Đồng; năm 1995.
Thông tin hiện vật
Mi cửa được phát hiện tại Gò2A, thuộc quần thể Di tích quốc gia đặc biệt Khảo cổ Cát Tiên (huyện Cát Tiên, tỉnh Lâm Đồng),ở khu vực tả ngạn sông Đồng Nai, nơi giáp ranh giữa 3 tỉnh Lâm Đồng, Đồng Nai và Bình Phước. Di tích được phát hiện vào thập niên 80 của thế kỷ XX, là một quần thể kiến trúc tôn giáo lớn, phần lớn các là các phế tích, phân bố trên diện tích hàng chục hecta.
Trải qua trên 30 năm nghiên cứu, với 9 lần khai quật chính thức và nhiều cuộc điều tra, thám sát, các nhà khoa học đã làm xuất lộ hàng chục phế tích, kiến trúc tôn giáo đền tháp và mộ tháp. Các cuộc khai quật cũng thu về hàng ngàn hiện vật có giá trị lịch sử – văn hóa. Với quy mô đồ sộ như vậy, di tích Cát Tiên đã khẳng định được vai trò vô cùng quan trọng của một thánh địa chịu ảnh hưởng sâu sắc của Ấn Độ giáo.
Gò số 2A là một trong những kiến trúc chính của quần thể di tích.Năm 1996, khi di tích này được khai quật, các nhà khoa học đã làm xuất lộ một kiến trúc đền tháp quy mô rất lớn, trong đó có tấm mi cửa là một trong các hiện vật kiến trúc tiêu biểu.
Tấm mi cửa được làm từ đá sa thạch nguyên khối, khá lớn. Bề mặt trang trí hoa văn là các mô tip hoa lá kéo dài suốt chiều dài mi cửa và hình ảnh hoa sen quay xuống dưới. Các nhà nghiên cứu cho rằng các bông hoa sen này giống hệt với bông hoa của mi cửa Sambor Prei Kuk và Prei Khmeng (Camphuchia).
Đây là hiện vật phục chế lại để trưng bày tại Bảo tàng Lâm Đồng, Tấm mi cửa nguyên gốc hiện đang được trưng bày tại Nhà trưng bày Di tích khảo cổ Cát Tiên.