Di tích kiến trúc số III
Kiến trúc số III nằm ở tọa độ 11031’31’’ vĩ bắc và 107024’08’’ kinh đông, cách cụm kiến trúc số II về phía nam 25m, cách bờ sông Đồng Nai 25m. Kiến trúc nằm trên một gò đất cao 3,60m so với bề mặt xung quanh, được khai quật năm 2001.
Kiến trúc số 3 khai quật trên hai phần ba diện tích bề mặt gò. Làm xuất lộ hơn hai phần ba kiến trúc đền thờ có bình đồ hình vuông 9,6m x 9,6m. Kiến trúc có phần phía trên đã bị sụp đổ chỉ còn lại phần nền móng và bậc cấp đi lên. Kiến trúc có cửa chính mở về hướng đông, dẫn lên cửa là 5 bậc lát đá phiến được cắt góc vuông vức, mài nhẵn ghép với nhau, ở ba hướng còn lại bắc, tây và nam (giả định, chưa khai quật) được xây bằng gạch.
Bên trong lòng kiến trúc có nền lát bằng đá phẳng mỗi cạnh rộng 3,00m. Chính giữ có một ô vuông nhỏ, có thể là nơi đặt bệ thờ.
Kiến trúc số III được xây theo quy cách bẻ góc vuông, cân xứng giữa hai phần bắc và nam qua trục đông tây. Gạch được mài nhẵn xây liền khít nhau vững trãi, xây giật cấp thu nhỏ dần lên cao, giật cấp, các cạnh bo dần vào trong theo hình chân chuông.
Trong quá trình khai quật hố trung tâm của kiến trúc đã phát hiện nhiều mảnh vàng có chạm hình động vật, thảo mộc và mảnh vàng khắc ký tự sanskrit; bệ yoni bằng đá và một số hiện vật đá bán quý kích thước nhỏ nhiều màu sắc. Đặc biệt tại kiến trúc này phát hiện một mảnh vàng lớn chạm rắn Naga được uốn cong thành hình lòng chảo và một lá vàng chạm hình bông sen tám cánh.
Thông qua loại hình kiến trúc và hiện vật thu được các nhà khoa học đã đoán định niên đại của phế tích kiến trúc số III vào khoảng thế kỷ VII sau Công Nguyên.